Ông Đặng Lê Nguyên Vũ từng chia sẻ trên trang cá nhân của mình rằng: "Một người cho tôi vay tiền, tôi nghĩ rằng đó là người ta mang công sức bát gạo của bản thân họ gửi gắm vào tay mình. Tuyệt nhiên không dám nghĩ, ít nhiều cũng không dám nghĩ người ta thừa tiền nên đôi ba đồng cái công chỉ như cái kẹo".
Chính vì vậy "vua cà phê Trung Nguyên" mới đúc rút: "Người ta không đòi bạn cũng chẳng phải vì người ta quên. Đồng tiền đi liền khúc ruột, họ im lặng để chờ xem sự tử tế của bạn có thật như những gì bạn đã hứa hẹn".
Với những người ông Vũ mang ơn, vị doanh nhân này thẳng thắn: "Tôi nói với quý nhân của mình rằng, tôi nợ họ, nợ trọn đời này. Cái nợ ấy không còn đơn giản là nợ vật chất nữa. Nếu tôi không đủ tiền để trả thì tôi sẽ trả bằng sự trung thành của mình, bằng sự tận tụy của mình, thậm chí bằng cả máu và nước mắt".
Bởi ông Vũ luôn khắc ghi: "Người cho tôi bát cơm lúc tôi giàu sang chưa chắc đã vì tôi mà cho. Nhưng người sẵn sàng kéo tôi ra khỏi khó khăn tuyệt vọng thì chắc chắn họ đã yêu thương và trân quý tôi thực sự".
Cuối cùng, ông Đặng Lê Nguyên Vũ nhắn nhủ rằng: "Bạn có thể là một người nghèo nhưng đừng làm một người bội tín hay vô ơn. Bạn có thể không đủ tiền để trả nhưng phải biết dùng miệng để giữ lại chút tín nhiệm. Bội tín chính là sự suy sụp về mặt kinh tế, bội tín cũng chính là sự thất bại nặng nề về mặt nhân cách.
Bạn im lặng, bạn có thể được bố thí hoàn toàn số tiền đó, người hào sảng sẽ không gay gắt với bạn như phường nặng lãi. Nhưng bạn sẽ vĩnh viễn mất đi một ân nhân, một người anh em tử tế, một niềm hy vọng, một chiếc phao cứu sinh trong những cơn đắm chìm về sau".
Triết lý về tiền bạc, cho vay - trả nợ của ông Đặng Lê Nguyên Vũ khiến nhiều người vô cùng tâm đắc. Nó đúng để làm chủ nợ thỏa nỗi lòng, tâm sự khi cho một người vay tiền mà không biết khi nào được trả. Nó cũng đủ để người đi vay cảm thấy day dứt trong lòng. Nhưng thực tế mấy ai hiểu được điều đó!?
"Trong cuộc đời này nếu ai cũng biết ơn khi người ta cho vay tiền thì sẽ không bao giờ có chuyện. Hầu như lúc người ta hỏi vay tiền sao mà ngọt ngào lắm. Lúc cho vay xong họ tránh mặt mình hay là nhìn thấy mình là quẹo ngấp. Mất hết nhân tính của con người.
Khuyên mọi người nếu có khả năng cho được không cần đòi lại thì hãy cho vay, còn không cứ mất lòng trước được lòng sau cho lành, hơn thua gì mà sợ tốt hay xấu. Vì cho vay tiền mà mất đi người bạn nếu không muốn mất bạn thì đừng cho vay tiền (đồng tiền là đồng bạc)", tài khoản K.H. bình luận.
"Suy nghĩ của một con người tuyệt vời ước gì được một lần ngồi nghe anh nói về thiền định", tài khoản T.C. ủng hộ quan điểm của ông Đặng Lê Nguyên Vũ.
"Một người cho tôi vay tiền, tôi nghĩ rằng đó là người ta mang công sức bát gạo của bản thân họ gửi gắm vào tay mình. Tuyệt nhiên không dám nghĩ, ít nhiều cũng không dám nghĩ người ta thừa tiền nên đôi ba đồng cái công chỉ như cái kẹo. Thích nhất là câu này của chú...!", tài khoản P.V. tâm đắc.
"Không những về tiền bạc, khi khó khăn, bế tắc có người giúp đỡ, mình phải luôn trân trọng, biết ơn, cảm ơn chú", tài khoản C.Đ. viết.
Đăng nhận xét